• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

zinzin6996

Tao là gay
Cái bọn ảo tưởng mấy cái thứ miễn phí mà đòi lên sàn.tao đào cách đây 6 năm trước nhưng một thời gian là xóa.Nó mà lên thật thì chắc đến giờ tao còn giàu hơn thằng giàu nhất thế giới
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Cái bọn ảo tưởng mấy cái thứ miễn phí mà đòi lên sàn.tao đào cách đây 6 năm trước nhưng một thời gian là xóa.Nó mà lên thật thì chắc đến giờ tao còn giàu hơn thằng giàu nhất thế giới
Lên thật rồi mà ở cái sàn gì gì đâu ấy. Tao ở bên Binace mà chỉ thấy có thông tin có thể được niêm yết nếu thông qua bỏ phiếu. Pi có nên được chắc chỉ là mồi câu của bọn chuyên fomo
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ch21 Bị bỏ rơi
Vy hậm hực cả buổi tối nhưng sáng ra đọc tin nhắn thì chỉ thấy anh xin lỗi chứ không thấy anh nói sẽ tham gia. Cô bực mình suýt khóc rồi rời giường đến công ty, cô còn phải lo cho mọi người, kiểm tra kĩ lại vé máy bay cho cả đoàn nữa. Đến công ty tay Thuận đã hồ hởi đến gần.
-Hôm qua chắc giãi bày nhung nhớ với người yêu đủ rồi chứ hả. Hôm nay em phải chú ý lo cho mọi người nữa đấy chứ không phải chỉ có biết dính lấy người yêu không thôi đâu.
-Làm gì có người yêu để mà dính hả anh, anh ấy lại bận công việc của anh ấy rồi.
Thế rồi Vy kể khổ một tràng, trong lời kể của cô vẫn còn nguyên uất ức. Lão Thuận thấy thế thì lên tiếng an ủi cũng bênh vực Vy nhiệt tình.
-Cậu Khánh này thế là không được rồi, chuyến du lịch này đâu phải ngày nào cũng có được, anh đã ưu tiên cho 2 đứa vậy mà còn không biết tận dụng. Em thấy mấy người trong đoàn ấy, không là sếp cũng là người nhà của sếp, có phải ai cũng được xếp vào đâu.
Vy biết lời ông ta nói là thật cô cũng rất tiếc cho cơ hội này của cả 2. Thấy mặt Vy tỏ ra càng khó chịu Thuận lại tiếp tục thêm dầu vào lửa.
-Mà anh đã bảo với em rồi, việc làm thêm ở ngoài chỉ là tạm thời mà thôi, kiếm chác chút đỉnh với tích lũy thêm kinh nghiệm thì còn được. Chứ phấn đấu lâu dài sao mà được, sao em không khuyên bảo cậu ấy một câu.
-Bọn em mới yêu nhau ít ngày, có nói cũng chỉ là tham gia góp ý,chứ làm sao cấm cản được hả anh. Em buồn quá.
-Ấy không được, có lần anh nói rồi nhớ không. Sự vui tươi của em mang lại năng lượng tích cực cho nhiều người, em mà ỉu xìu là nhiều người mất vui, anh là người đầu tiên đây này.
Khó khăn lắm Vy mới lại mỉm cười Thuận cũng lợi dụng tình hình đặt tay lên vai cô nói thật nhẹ.
-Còn thật nhiều người quan tâm em, cũng có rất nhiều người cần nụ cười của em. Chuyến đi này cũng vừa hay cho em giảm stress, chứ ủ dột cũng chẳng giải quyết vấn đề gì đâu.
Vy ngước lên nhìn giám đốc của mình, cô thầm cảm ơn anh ta đã giúp cho cô xốc lại được tinh thần, cũng thấy cánh tay của hắn trên vai mình thật vững chắc.
-Vâng anh yên tâm, em sẽ không buồn nữa cũng sẽ chu toàn mọi việc không để mất mặt anh đâu.
Thuận buông tay chờ cô đi khỏi rồi nở nụ cười đắc thắng, mọi chuyện đúng như hắn muốn. Nói chuyện nhiều với Vy hắn cũng biết được việc làm ngoài rất quan trọng với Khánh. Việc công tác trên vùng cao lần này là do hắn sắp xếp, cái người làm trục trặc thiết bị cũng theo gợi ý của hắn mà làm. Mọi sắp đặt cốt sao để công việc ngoài của Khánh kéo chân anh ta lại không cho anh tham gia chuyến này. Giờ đúng là Khánh không tham gia được thật, Vy cô đơn chuyến này thì cô có chạy đằng trời.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, đến khi gần lên máy bay Vy vẫn còn ngoái lại nhìn xem anh đâu. Nhưng không có bất ngờ nào cả hình bóng anh chẳng thấy đâu, cô lên máy bay mà lòng còn thầm trách.
Máy bay hạ cánh lúc 4 giờ chiều, cả một vùng trời thênh thang với gió mát lồng lộng mang theo cả mùi biển. Phú Quốc những năm này đang nổi lên như một điểm đến hàng đầu của Đông Nam Á. Được đến đây du lịch vẫn luôn là niềm mong ước của Vy, giờ cô đã ở đây không có lý do do gì cô không nên vui cả.
-Aaa… đẹp quá…được đến Phú Quốc thật rồi… aaa…
Vy reo vui lên như trẻ nhỏ, mọi người trong đoàn thấy cảnh này cũng vui lây.
-Nhìn chị Vy dưới nắng đẹp nhỉ, da chị ấy cứ như đang phát sáng ấy hâm mộ quá đi.
Người nói là hai cô gái đi theo diện gia đình các sếp, nghe đâu là em họ dưới quê lên thì tiện thể sếp dắt theo cho vui. Các cô cũng rất đẹp nhưng muốn so với Vy lúc này thì không có cửa.
Quả thật lúc này Vy đẹp lắm, trời phú cho Vy làn da mượt mà trắng còn hơn cả sứ. Khi đang xoay mình dưới nắng, cái váy dài xòe rộng ra khoe gần hết cặp đùi thon, cùng với cánh tay để trần và gương mặt thanh tú. Những nơi này được ánh nắng chiếu lên chẳng những không đen đi mà còn hồng lên như lấp lánh. Danh-tinh-126170910_814691539079322_1610844116504127659_n-1606287511-550-width1080height1350.jpg
Chẳng thế mà đàn ông trong đoàn này và cả những gã đoàn khác đang nhìn cô mà mồm há hốc, khiến các bà vợ ngắt nhéo liên hồi.
-Thôi mọi người về resort nhận phòng đi thôi, không lỡ mất hoàng hôn bây giờ, Hoàng Hôn ở Phú Quốc này nổi tiếng thế giới đấy.
Tiếng ông Thuận làm mọi người lấy lại tinh thần nhanh chân bước ra xe resort đang chờ, mọi người ai cũng háo hức khám phá nơi đây.
Resort Vy đặt trước thuộc loại đẹp và sang trọng nhất nơi này, các căn phòng đều có view hướng biển. Biển của khu nghỉ dưỡng thật tuyệt, nó có một bãi cát dài trắng muốt, xa xa còn có rất nhiều mỏm đá với những hình thù kì lạ. Nhân viên ở đây nói rằng nếu đứng trên những mỏm đá đó mà chụp lại khung cảnh Hoàng Hôn sẽ cực kỳ đẹp.
Tất cả mọi người được tập trung lại sau đó chia ra các phòng, vì Khánh không có mặt nên căn phòng của Vy chỉ còn mình cô ở. Những phòng khác có phòng thì dành cho vợ chồng nhưng cũng có những phòng 2 ông sếp lại ở cùng nhau.
Ngày đầu tiên mọi người đều háo hức với buổi hoàng hôn thì trời lại chuyển mưa khiến cả đoàn chưng hửng. Bữa tối cũng chỉ ăn cơm bình thường kèm theo giá phòng, chứ không có tiệc tùng gì cả. Mọi người đã phải di chuyển tầu xe khá nhiều nên cũng mệt mỏi rồi chia nhau về phòng nghỉ sớm. Sát căn phòng của Vy là phòng của vợ chồng anh kỹ thuật, biết Vy là người yêu cấp dưới của mình anh chị cũng thân cận mời sang phòng chuyện trò đôi câu.
Vy cũng muốn tìm hiểu thêm về công việc của anh bên đó nên cũng sang phòng ngồi chơi. Anh tên là Thắng, một người có tướng cao to, nới da bánh mật không giống lắm với dân văn phòng hay IT như Khánh. Còn chị Hường vợ anh thì là người hòa đồng vui tươi, chị không xinh đẹp theo lối sắc sảo mà lại khá đằm thắm dịu dàng. Anh chị khá niềm nở với Vy, đặc biệt là anh, có lẽ vì Khánh nên anh ấy hỏi chuyện Vy rất nhiều.
-Cậu Khánh này thì cái gì cũng tốt, hiền lành, lễ phép làm việc cũng rất chỉn chu nhưng lại ít khi chia sẻ. Đấy đến em cũng chẳng rõ bên ngoài cậu ấy làm việc gì mà sao lại say mê đến thế.
-Vâng ạ, em chỉ biết anh ấy làm ngoài rất bận thì thấy thương thôi chứ không hỏi kĩ ạ.
-Haizz, anh cũng từng qua giai đoạn này của cậu ấy. Nhưng nói thật làm ngoài thì có tiền thật đấy, có điều nếu dùng thời gian ấy phấn đấu trong tập đoàn thì có tương lai hơn. Sau này còn lấy vợ sinh con, cứ làm việc ngoài như vậy thì giờ đâu mà vun vén cho gia đình.
-Gớm anh cứ khéo lo, cậu Khánh giỏi giang hơn anh, cậu ấy lo trọn vẹn được hết, đừng có ở đấy hù dọa con em tôi.
Thấy vẻ mặt Vy có chút ảm đạm chị Hường vội nói xen vào, anh Thắng thấy vậy cũng im bặt có vẻ anh rất sợ chị, nhìn cảnh này Vy có chút ước ao.
Nói chuyện được thêm lúc nữa Vy xin phép về đi ngủ. Nằm trên giường mà cô trằn trọc mãi cô cứ nghĩ mãi về chuyện của Khánh và mình. Nói thật thì anh chẳng có điểm gì để chê cả, thông minh sáng sủa học hành cũng đến nơi đến chốn. Hơn nữa anh cũng không trăng hoa, ngược lại còn rất yêu cô. Nhưng những ngày gần đây tự nhiên cô thấy tầm nhìn hai bên có chút xung đột.
Vy không phải người tham vinh hoa vật chất, nhưng cô rất mong có một bờ vai vững chãi để dựa vào. Khánh còn chưa cho cô được yên tâm như thế, dường như anh vẫn còn niềm say mê khác chưa mong ổn định. Giá như anh nhìn thấy thuận lợi mà các sếp ưu ái cho mình, rồi dựa vào đó leo lên thì chẳng mấy hai người ổn định tương lai.
Cô cứ thế lăn lộn trên giường vừa nhớ anh cũng lại mông lung hờn trách, mãi quá nửa đêm mới mệt mỏi mà thiếp đi.
Ngày hôm nay mọi người sẽ có lịch trình tự do đến tối, tức là mọi người thoải mái tắm biển dạo chơi tối nay sẽ liên hoan một bữa ra trò. Tin nhắn điện thoại Vy lại reo lên, Thuận muốn cô cùng theo anh ta đến một buổi gặp mặt sáng nay. Gặp nhau trước sảnh Vy đã theo ông ta nói mà thay một bộ váy xòe ngang gối thích hợp cho các hoạt động thể thao.anh-gai-xinh-sexy-dep-nhat-viet-nam-goi-cam-nong-bong-2023-32.jpg
Thuận thấy Vy thì liền hồ hởi, lão ta mặc một bộ quần áo dành riêng cho người chuyên đánh golf, vẫy tay liên tục gọi cô.
-Em tối qua ngủ muộn phải không sao nhìn xuống sắc thế, lại buồn chuyện Khánh à. Thôi thôi, xin em cất nỗi buồn ấy lại, anh sẽ dẫn em đến nơi này tuyệt đẹp gặp những người quan trọng cực kì.
Vy nghe sếp nói thì đặt 2 tay lên má, không lẽ một đêm nghĩ nhiều mà ảnh hưởng xấu thế sao. Thực ra cô chỉ đang lo hão mà thôi, Thuận thấy cô không cười thì tự nhiên suy diễn vậy. Chứ cô vẫn đẹp rạng ngời, nhất là trong dáng váy này thì càng ngập tràn sức sống.
Nơi đến của 2 người là một resort khác có kèm cả sân golf bên trong. Khách mời quan trọng sếp Thuận nhắc đến cũng đã đợi từ lâu. Có tất cả 4 người đàn ông, dáng vẻ ông nào cũng bệ vệ, mang theo khí chất của người địa vị cao. Họ cũng có 4 cô gái đi cùng, Vy nghĩ chắc đây cũng là người nhà hay thư ký của họ mà thôi. Các cô này cũng rất đẹp nhưng có chút gì đó phô trương hời hợt, cô nào cô nấy cố gắng khoe vòng này vòng nọ, nhưng lại che nắng sợ đen da.
Khác với họ hoàn toàn, Vy sáng láng tự tin cô đi đứng nhẹ nhàng mà tao nhã, áo quần cô chẳng hở hang nhưng vẻ đẹp cứ tự nhiên mà tán xạ.dam-hoa-xoe-tay-canh-tien-co-tron-8-400x533.jpg
Các sếp lớn gồm các ngành nghề có quan hệ gần với tập đoàn của cô. Ông Đông là bên xuất nhập khẩu, ông Vinh là người của một công ty tài chính, còn ông Trí và ông Phát cùng một công ty viễn thông cả. Sau màn giới thiệu lại là một màn tâng bốc nhau lên, ở đây thì Vy biết được sếp mình tuy ít tuổi nhưng địa vị thì chẳng thua ai. Chẳng thế mà ông Trí đã vừa nói một câu.
-Anh Thuận vừa về đã kéo theo tập đoàn có bao thay đổi, sắp tới có chuyện gì ngon lành nhớ gọi cả bọn này theo nha.
Họ cũng liếc nhìn Vy mấy lượt nhưng có lẽ có ông Thuận ở đây mà ánh mắt cũng nghiêm túc hơn nhiều. Cũng có mấy cô nàng nhìn về tay Thuận với ánh nhìn dò xét, có đôi khi cả mời gọi ở bên trong.
Thú thật, chỉ có địa vị cao vời, cùng với đống tiền quấn quanh thân khiến các cô mới nhòm đến gã. Chứ lùn lùn, đen đen mắt to bé không đều như hắn có ma nó thèm.
Vy cũng không hề làm sếp mình mất mặt, mỗi khi tay Thuận giới thiệu đến ai cô liền lễ phép chìa tay xin bắt. Cô cũng dành cho họ ánh mắt ngưỡng mộ khiến cho sĩ diện mỗi ông được thỏa mãn hoàn toàn.
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ông Thuận định thuê một bộ gậy đánh bên trong này nhưng ông Vinh đã nhanh chóng đem vào một bộ mới coong.
-Anh cứ lấy bộ này mà chơi, chơi gậy không chất lượng đôi khi làm đường bóng của anh lại không như ý. Tôi có bộ khác đây rồi anh cứ tự nhiên.
-Vậy tôi cảm ơn các sếp, lâu quá không động vào, chắc chỉ nhìn các anh đánh mà thôi.
-Ui, anh Thuận gọi sếp tôi tổn thọ mất, ở đây ai làm sếp qua anh được, mà tài đánh golf của anh giới này ai chẳng biết, đi Châu Âu về chắc còn tiến bộ nhiều hơn.
-Thôi đang chơi thì dừng công việc, chẳng ai sếp sòng gì hôm nay cả, vào thôi các ông ơi.
-Vâng, theo ông.
Sân golf bạt ngàn lồng lộng gió, cỏ nơi này xanh ngắt một mầu lại còn mềm mại êm chân. Vy chẳng biết luật đánh golf thế nào, môn này thú vị ra làm sao nhưng ngắm nhìn khung cảnh nơi đây cũng làm cho cô vô cùng thích thú. 20210312-gai-cuc-xinh-4-600x750.jpg
Những câu chuyện trên sân, như xa như gần đều để ngợi khen lão Thuận, hầu hết tất cả các ông này đều như có điều cầu cạnh lão. Vy lúc này mới biết được gia đình ông ta là những người góp phần thành lập công ty. Cha chú ông ta còn đánh một canh bạc liều khi gom hết gia sản bên ngoài để thu mua cổ phiếu tập đoàn. Dần dà công ty tạo nên tên tuổi, lớn mạnh thành thương hiệu quốc gia, thành Kì Lân công nghệ.
Canh bạc năm xưa không những giúp gia đình quyền quý mà hiện nay cũng trở thành những người có tiếng nói trong công ty. Thuận là người học cao nhất nhà, cũng có kinh nghiệm tu nghiệp trời tây lâu năm, mai đây tiếng nói này do ông ta đại diện.
Vy biết được cụ thể thì thấy khá ngỡ ngàng, tưởng đâu địa vị ông ta cao bình thường, mai này về làm trưởng, hoặc phó khu vục nào chẳng hạn. Ai ngờ cỡ này có khi ông ta làm giám đốc này nọ cũng vô tư.
Đến giờ trưa, ván chơi vẫn chưa kết thúc, cả đoàn lên xe điện trở về ăn cơm. Các ông ấy bảo là cũng đạm bạc qua loa nhưng trên bàn ê hề là các sơn hào hải vị, thế này bảo sao bụng các ngài không to như cái trống. Vy thấy rượu được mang lên thì đang lo vài tình huống xấu hổ khi xưa lập lại, may quá ông Thuận lại xua tay.
-Ấy ấy, trận đấu còn dài rượu bia bây giờ chỉ là cái cớ đề tý các ông chuồn đúng không. Không được, dẹp mấy chai Hen kia vào, đổi 2 chai vang trắng ăn hải sản là hợp rồi.
Hai chai Hennessey's X.O đã mang ra lại cầm vào đổi bằng vang lâu năm như lời lão Thuận, Vy thở phào nhẹ nhõm.
Ăn uống xong xuôi mọi người được lễ tân đến tận nơi giao chìa khóa phòng nghỉ trưa. Vy chưa kịp để ý xem có bao nhiêu phòng tất cả thì Thuận đã đặt thẻ phòng vào tay cô.
-Em lấy phòng đi nghỉ, anh ra chỗ mấy cái võng gần biển kia nằm, vừa đến đây là anh ngắm trước cho trưa nay rồi. Nhìn gió lộng vù vù thế kia thì mát khỏi phải bàn.
Vy cũng cầm nhưng lại nói.
-Em cũng không ngủ đâu, mấy khi đến nơi đẹp thế này em đi dạo một vòng chờ các anh buổi chiều đánh tiếp.
Mấy ông đàn ông nhìn qua lại khó hiểu ông Đông nhanh mồm nói trước.
-Sếp Thuận chú ý, nhân viên khu này vẫn lượn lờ buổi trưa gắt lắm, ông mà dã chiến là cẩn thận lên trang đầu à.
Vy không hiểu lắm lời ông ta nói chỉ thấy ông Thuận quay sang nhíu mày với lão, ông ta thấy vậy thì không nói gì thêm nữa.
-Em đi dạo thì thuê xe điện cho đỡ mỏi chân, có gì thì gọi diện báo anh, anh ngủ ở kia kìa.
Ông Thuận chỉ về một nơi phía biển, chỗ đó có một khu nhà chạy dài rất thoáng gió, khu nhà không có tường vây, bên trong có một cái võng to đang đung đưa, rất mát.
Vy gật đầu chào mọi người rồi đi ra, cô cũng không quan tâm chuyện các cô kia đi vào phòng theo mấy lão sếp. Cô dù ngây thơ nhưng chuyện mập mờ của mấy ông to thì vẫn biết, cô chẳng đánh giá, quản tốt việc mình là được.
Nắng buổi trưa có chút chói, nhưng gió biển thổi vào khiến cái nóng được xua tan.IMG_20250214_094436_885.jpg Cô thảnh thơi dạo bước thấy lòng thật nhẹ, cũng rất trông chờ vào tương lai. Mong sao công việc của mình hanh thông để những dịp như này không còn là số ít.
Thơ thẩn một hồi ý nghĩ của cô cũng quay về lại Khánh, cô cũng nhớ anh, mong anh ở đây giờ này dắt tay cô để thành kỉ niệm đẹp. Cô cũng mong rằng sau chuyến đi này tìm được tiếng nói chung với anh, dẫu gì anh cũng chỉ là ham việc làm quá mức chứ có phải tội lỗi tày đình gì đâu.
Chợt cô cười mỉm với ý nghĩ của mình, cô đang đoán rằng gần cả tháng trời nhịn dục không biết rằng anh có đang thèm cô phát điên rồi không. Cô biết trong chuyện tình dục 2 người cực kỳ hợp ý, nếu cô đang thèm thì anh cũng không hơn. Nếu vậy lần này cô sẽ lợi dụng cơn thèm khát trong anh rồi khuyên anh nhẹ nhàng trong khi làm chuyện ấy.
Không biết khi chuẩn bị đút vào mà giữ lại, bắt anh hứa rằng bỏ bớt việc ngoài thì cô mới chịu cho đút tiếp thì anh liệu có bằng lòng không đây.
Nghĩ thôi cũng làm cô đỏ mặt, chắc gì người vội đã là anh, chưa biết chừng cô sẽ tự động cầm con cu rồi nhét vào âm hộ của mình cũng nên. Cô tự thấy mình dâm đãng quá chừng chẳng đâu vào đâu mà nghĩ về cảnh ấy, cô cười rồi dừng bước trong một cái chòi nhỏ mép sân.
Cô không để ý từ xa một ánh mắt đàn ông dõi theo cô nãy giờ. Anh ta thấy cô vào chòi thì cũng từ từ tiến lại.
-Hello, how are you?( xin chào, bạn thế nào)
-Hi, i’m good. Can i help you something? (Tôi tốt, bạn muốn tôi giúp gì sao)
Khi cô nghe một giọng Anh Ấn khá đặc trưng thì đã quay lại thân thiện trả lời. Người kia thấy vậy bắt đầu liến thoắng.
-Oh no, you look so pretty. Are you alone? (Ồ không, bạn trông thật xinh đẹp, bạn đang ở một mình à).
Vy thấy mình được khen ngợi thì cười tươi đáp lại, tâm trạng đang tốt nên cô bắt chuyện với anh ta rất vui vẻ.
-Oh, Thank. you are so handsome. Where are you from? India? (Ồ cảm ơn, anh cũng rất đẹp trai. Anh đến từ đâu, Ấn Độ à)
-That's right, Do you want to talk to me privately? I have a lot money. ( đúng vậy. Bạn có muốn nói chuyện riêng với tôi không. Tôi có rất nhiều tiền)
Vy hơi nhíu mày, vì hiểu rõ ý đồ bất lịch sự của anh ta, cô hỏi lại sợ mình nghe nhầm thì hắn nhắc lại y nguyên. Vy bực dọc trả lời.
-You're very rude. Get away from me. (Anh thật bất lịch sự, hãy tránh xa tôi ra)
-Come on,You just want money, right? I'll give you a lot of money.( thôi nào, chẳng phải bạn muốn tiền đúng không, tôi sẽ cho bạn rất nhiều tiền.)
Vy lại càng tức dậy cô liên tục quát “ get away from me ”, nhưng tên Ấn độ lại kéo tay cô rồi nói “ i'll give you a lot money ” không ngừng.
Tiếng 2 người cãi cọ quá lớn khiến có nhiều người lại đây, trong đó ông Thuận là hùng hổ nhất. Vừa thấy tên kia đang lôi kéo tay Vy mặt ông đã đỏ kè tức tối, muốn lao vào đấm tên kia.
-Thằng chó mày muốn chết hả. Asshole, let her go. ( khốn nạn, buông cô ấy ra)
Anh ta lẫn lộn cả tiếng Anh tiếng Việt rồi dơ nắm đấm. Tên Ấn Độ lúc này đã buông tay cô và muốn phân trần cái gì đó với nhân viên. Hắn nói rất nhanh bằng cái giọng khó nghe ấy khiến Vy không rõ chỉ láng máng mấy câu.
…she is a whore…( cô ta là điếm)
Lúc này cô thấy thật sự bị xúc phạm, cô giận đến phát run mà nắm chặt tay lại. Lão Thuận cũng không thể bình tĩnh hơn được, ông ta rút điện thoại gọi bạn mình đồng thời bắt nhân viên kia gọi cho quản lý. Hắn quay sang nói với Vy một cách chắc nịch.
-Em yên tâm, thằng da thâm này để anh xử lý, anh sẽ bắt nó xin lỗi em cho bằng được.
Thấy sếp đang cồ lên vì mình, phồng mang trợn mắt như con ễnh ương cùng với cách gọi mỉa mai tên Ấn Độ, Vy suýt thì phì cười. Được vài phút sau thì cả quản lý và mấy ông kia cùng xuống. Nghe hết câu chuyện từ đầu mấy lão ta liền nổi quạu, ông Phát rút một chiếc thẻ đen ghi chữ VIP to đùng.
-Xem đi mà giải quyết, đây đường đường là vợ bạn tôi, phu nhân giám đốc tập đoàn (...). Nó dám gọi là đ…à không…con nọ con kia thì để yên làm sao được.
Tên quản lý toát mồ hôi truyền lời cho tên Ấn Độ, hắn cồ lên cãi lại.
-She weares cheap clothers,how can she be rich.
Thì ra là vậy, hắn chê quần áo cô rẻ tiền không thể là người giàu được. Tên này càng nói càng quá đáng, ông Thuận lại gầm lên khó chịu.
-Vợ tao mặc thế nào chẳng được, cô ấy là người giản dị, mặc bình thường thì đã sao. Đẹp hơn tất cả đàn bà nước mày đấy thôi.
Cứ theo lời ông Phát khi nãy nói, lão Thuận gọi Vy là vợ chẳng ngại ngùng gì, Vy mới đầu không thích lắm nhưng ông ta đang bênh mình và còn khen không dứt, Thấy vậy Vy cũng chẳng cằn nhằn. Cô chỉ chú ý xem tên Ấn Độ nghe thấy thế thì trả lời sao.
Gã quản lý dịch lại không sót chữ nào có vẻ anh ta cũng không thích người này lắm. Tên Ấn Độ lúc này chịu đuối lý, hắn hững hờ buông nuột câu xong quay lưng định bước.
-So i'm sorry, but can i go now.( vậy tôi xin lỗi giờ tôi đi được chưa)
Thấy thái độ hời hợt của hắn ta, Thuận trực tiếp hét luôn không qua phiên dịch nữa.:
-No, you have to apologize sincerely before you can leave. Or else i call the police. (Không, mày phải xin lỗi đàng hoàng thì mới được đi hoặc tao sẽ gọi công an ).
Lúc này tên Ấn Độ kia cực kì khó chịu, hắn không biết cách hành xử của mình ở đất nước này có bị phạt hay không. Để cho chắc chắn hắn cũng chịu cúi đầu xin lỗi.
-I'm so sorry lady, It was all just a misunderstanding. ( xin lỗi bà, đây chỉ là sụ hiểu lầm mà thôi ).
Vy thấy thế cũng nguôi giận để hắn đi. Nhưng hứng thú của trận golf cũng tiêu tan sạch sau bữa trà chiều họ cũng lên đường đi chỗ khác.
-Trả lại thẻ này, ở đây không vui, lần sau khỏi đến.
Ông Phát vất cái thẻ VIP lên bàn vẫy nhân viên lại thanh toán. Tên quản lý thấy vậy thì cũng cuống lên mà xin lỗi, phải biết rằng với tấm thẻ ông Phát cầm ít ra ông ta cũng tiêu tiền ở đây đến hàng chục tỷ. Đắc tội khách này anh ta cũng đừng mong gì lương thưởng tháng này được nữa.
Chuyện này muốn giải quyết thì quan trọng là ở Vy,anh ta thấy cô cũng hiền lành thì nhẹ nhàng tiếp cận.
-Chị ơi, chị nói giúp em một câu cho các anh nhà nguôi giận, chứ em cũng không muốn chuyện vừa rồi xảy ra. Phí tổn lần này em miễn trừ 70%, lần sau chị đến em cũng miễn trừ tương tự cho ăn ở 2 người.
Hắn đưa cho Vy một voucher giảm giá bằng cả 2 tay. Vy thấy vậy thì cũng nhìn về lão Thuận và lão Phát, Thuận thấy vậy cũng nói luôn.
-Yên tâm ,chuyện đã qua rồi coi như xí xóa, lần sau anh nhớ để người túc trực nhiều hơn, đừng cho ai bị như vầy nữa.
Anh ta rối rít cảm ơn, đưa lại thẻ cho ông Phát rồi tự mình thanh toán.
 

nguyen8_nguyen7

Yếu sinh lý
Thích tàu nhanh thiếu đéo gì trên truyensextv69 ấy. Hoặc nếu không thì mua, đến ch33,34 rồi đấy. Chứ truyện đọc phải có tình tiết nó mới hấp dẫn, cố chờ lần lượt mới đến lúc địt nhau, chứ địt liên tục có đéo gì mà hay.
Tác giả hỏi lý do ng đọc ít tương tác thì tao trả lời theo lý do của tao. Mục đích là muốn tác giả tiếp tục sáng tác hay hơn, còn mày nếu có mục đích đó thay vì rep tao sao ko đi trả lời lý do cho tác giả???
 
Bên trên