Ông Thuận định thuê một bộ gậy đánh bên trong này nhưng ông Vinh đã nhanh chóng đem vào một bộ mới coong.
-Anh cứ lấy bộ này mà chơi, chơi gậy không chất lượng đôi khi làm đường bóng của anh lại không như ý. Tôi có bộ khác đây rồi anh cứ tự nhiên.
-Vậy tôi cảm ơn các sếp, lâu quá không động vào, chắc chỉ nhìn các anh đánh mà thôi.
-Ui, anh Thuận gọi sếp tôi tổn thọ mất, ở đây ai làm sếp qua anh được, mà tài đánh golf của anh giới này ai chẳng biết, đi Châu Âu về chắc còn tiến bộ nhiều hơn.
-Thôi đang chơi thì dừng công việc, chẳng ai sếp sòng gì hôm nay cả, vào thôi các ông ơi.
-Vâng, theo ông.
Sân golf bạt ngàn lồng lộng gió, cỏ nơi này xanh ngắt một mầu lại còn mềm mại êm chân. Vy chẳng biết luật đánh golf thế nào, môn này thú vị ra làm sao nhưng ngắm nhìn khung cảnh nơi đây cũng làm cho cô vô cùng thích thú.

Những câu chuyện trên sân, như xa như gần đều để ngợi khen lão Thuận, hầu hết tất cả các ông này đều như có điều cầu cạnh lão. Vy lúc này mới biết được gia đình ông ta là những người góp phần thành lập công ty. Cha chú ông ta còn đánh một canh bạc liều khi gom hết gia sản bên ngoài để thu mua cổ phiếu tập đoàn. Dần dà công ty tạo nên tên tuổi, lớn mạnh thành thương hiệu quốc gia, thành Kì Lân công nghệ.
Canh bạc năm xưa không những giúp gia đình quyền quý mà hiện nay cũng trở thành những người có tiếng nói trong công ty. Thuận là người học cao nhất nhà, cũng có kinh nghiệm tu nghiệp trời tây lâu năm, mai đây tiếng nói này do ông ta đại diện.
Vy biết được cụ thể thì thấy khá ngỡ ngàng, tưởng đâu địa vị ông ta cao bình thường, mai này về làm trưởng, hoặc phó khu vục nào chẳng hạn. Ai ngờ cỡ này có khi ông ta làm giám đốc này nọ cũng vô tư.
Đến giờ trưa, ván chơi vẫn chưa kết thúc, cả đoàn lên xe điện trở về ăn cơm. Các ông ấy bảo là cũng đạm bạc qua loa nhưng trên bàn ê hề là các sơn hào hải vị, thế này bảo sao bụng các ngài không to như cái trống. Vy thấy rượu được mang lên thì đang lo vài tình huống xấu hổ khi xưa lập lại, may quá ông Thuận lại xua tay.
-Ấy ấy, trận đấu còn dài rượu bia bây giờ chỉ là cái cớ đề tý các ông chuồn đúng không. Không được, dẹp mấy chai Hen kia vào, đổi 2 chai vang trắng ăn hải sản là hợp rồi.
Hai chai Hennessey's X.O đã mang ra lại cầm vào đổi bằng vang lâu năm như lời lão Thuận, Vy thở phào nhẹ nhõm.
Ăn uống xong xuôi mọi người được lễ tân đến tận nơi giao chìa khóa phòng nghỉ trưa. Vy chưa kịp để ý xem có bao nhiêu phòng tất cả thì Thuận đã đặt thẻ phòng vào tay cô.
-Em lấy phòng đi nghỉ, anh ra chỗ mấy cái võng gần biển kia nằm, vừa đến đây là anh ngắm trước cho trưa nay rồi. Nhìn gió lộng vù vù thế kia thì mát khỏi phải bàn.
Vy cũng cầm nhưng lại nói.
-Em cũng không ngủ đâu, mấy khi đến nơi đẹp thế này em đi dạo một vòng chờ các anh buổi chiều đánh tiếp.
Mấy ông đàn ông nhìn qua lại khó hiểu ông Đông nhanh mồm nói trước.
-Sếp Thuận chú ý, nhân viên khu này vẫn lượn lờ buổi trưa gắt lắm, ông mà dã chiến là cẩn thận lên trang đầu à.
Vy không hiểu lắm lời ông ta nói chỉ thấy ông Thuận quay sang nhíu mày với lão, ông ta thấy vậy thì không nói gì thêm nữa.
-Em đi dạo thì thuê xe điện cho đỡ mỏi chân, có gì thì gọi diện báo anh, anh ngủ ở kia kìa.
Ông Thuận chỉ về một nơi phía biển, chỗ đó có một khu nhà chạy dài rất thoáng gió, khu nhà không có tường vây, bên trong có một cái võng to đang đung đưa, rất mát.
Vy gật đầu chào mọi người rồi đi ra, cô cũng không quan tâm chuyện các cô kia đi vào phòng theo mấy lão sếp. Cô dù ngây thơ nhưng chuyện mập mờ của mấy ông to thì vẫn biết, cô chẳng đánh giá, quản tốt việc mình là được.
Nắng buổi trưa có chút chói, nhưng gió biển thổi vào khiến cái nóng được xua tan.

Cô thảnh thơi dạo bước thấy lòng thật nhẹ, cũng rất trông chờ vào tương lai. Mong sao công việc của mình hanh thông để những dịp như này không còn là số ít.
Thơ thẩn một hồi ý nghĩ của cô cũng quay về lại Khánh, cô cũng nhớ anh, mong anh ở đây giờ này dắt tay cô để thành kỉ niệm đẹp. Cô cũng mong rằng sau chuyến đi này tìm được tiếng nói chung với anh, dẫu gì anh cũng chỉ là ham việc làm quá mức chứ có phải tội lỗi tày đình gì đâu.
Chợt cô cười mỉm với ý nghĩ của mình, cô đang đoán rằng gần cả tháng trời nhịn dục không biết rằng anh có đang thèm cô phát điên rồi không. Cô biết trong chuyện tình dục 2 người cực kỳ hợp ý, nếu cô đang thèm thì anh cũng không hơn. Nếu vậy lần này cô sẽ lợi dụng cơn thèm khát trong anh rồi khuyên anh nhẹ nhàng trong khi làm chuyện ấy.
Không biết khi chuẩn bị đút vào mà giữ lại, bắt anh hứa rằng bỏ bớt việc ngoài thì cô mới chịu cho đút tiếp thì anh liệu có bằng lòng không đây.
Nghĩ thôi cũng làm cô đỏ mặt, chắc gì người vội đã là anh, chưa biết chừng cô sẽ tự động cầm con cu rồi nhét vào âm hộ của mình cũng nên. Cô tự thấy mình dâm đãng quá chừng chẳng đâu vào đâu mà nghĩ về cảnh ấy, cô cười rồi dừng bước trong một cái chòi nhỏ mép sân.
Cô không để ý từ xa một ánh mắt đàn ông dõi theo cô nãy giờ. Anh ta thấy cô vào chòi thì cũng từ từ tiến lại.
-Hello, how are you?( xin chào, bạn thế nào)
-Hi, i’m good. Can i help you something? (Tôi tốt, bạn muốn tôi giúp gì sao)
Khi cô nghe một giọng Anh Ấn khá đặc trưng thì đã quay lại thân thiện trả lời. Người kia thấy vậy bắt đầu liến thoắng.
-Oh no, you look so pretty. Are you alone? (Ồ không, bạn trông thật xinh đẹp, bạn đang ở một mình à).
Vy thấy mình được khen ngợi thì cười tươi đáp lại, tâm trạng đang tốt nên cô bắt chuyện với anh ta rất vui vẻ.
-Oh, Thank. you are so handsome. Where are you from? India? (Ồ cảm ơn, anh cũng rất đẹp trai. Anh đến từ đâu, Ấn Độ à)
-That's right, Do you want to talk to me privately? I have a lot money. ( đúng vậy. Bạn có muốn nói chuyện riêng với tôi không. Tôi có rất nhiều tiền)
Vy hơi nhíu mày, vì hiểu rõ ý đồ bất lịch sự của anh ta, cô hỏi lại sợ mình nghe nhầm thì hắn nhắc lại y nguyên. Vy bực dọc trả lời.
-You're very rude. Get away from me. (Anh thật bất lịch sự, hãy tránh xa tôi ra)
-Come on,You just want money, right? I'll give you a lot of money.( thôi nào, chẳng phải bạn muốn tiền đúng không, tôi sẽ cho bạn rất nhiều tiền.)
Vy lại càng tức dậy cô liên tục quát “ get away from me ”, nhưng tên Ấn độ lại kéo tay cô rồi nói “ i'll give you a lot money ” không ngừng.
Tiếng 2 người cãi cọ quá lớn khiến có nhiều người lại đây, trong đó ông Thuận là hùng hổ nhất. Vừa thấy tên kia đang lôi kéo tay Vy mặt ông đã đỏ kè tức tối, muốn lao vào đấm tên kia.
-Thằng chó mày muốn chết hả. Asshole, let her go. ( khốn nạn, buông cô ấy ra)
Anh ta lẫn lộn cả tiếng Anh tiếng Việt rồi dơ nắm đấm. Tên Ấn Độ lúc này đã buông tay cô và muốn phân trần cái gì đó với nhân viên. Hắn nói rất nhanh bằng cái giọng khó nghe ấy khiến Vy không rõ chỉ láng máng mấy câu.
…she is a whore…( cô ta là điếm)
Lúc này cô thấy thật sự bị xúc phạm, cô giận đến phát run mà nắm chặt tay lại. Lão Thuận cũng không thể bình tĩnh hơn được, ông ta rút điện thoại gọi bạn mình đồng thời bắt nhân viên kia gọi cho quản lý. Hắn quay sang nói với Vy một cách chắc nịch.
-Em yên tâm, thằng da thâm này để anh xử lý, anh sẽ bắt nó xin lỗi em cho bằng được.
Thấy sếp đang cồ lên vì mình, phồng mang trợn mắt như con ễnh ương cùng với cách gọi mỉa mai tên Ấn Độ, Vy suýt thì phì cười. Được vài phút sau thì cả quản lý và mấy ông kia cùng xuống. Nghe hết câu chuyện từ đầu mấy lão ta liền nổi quạu, ông Phát rút một chiếc thẻ đen ghi chữ VIP to đùng.
-Xem đi mà giải quyết, đây đường đường là vợ bạn tôi, phu nhân giám đốc tập đoàn (...). Nó dám gọi là đ…à không…con nọ con kia thì để yên làm sao được.
Tên quản lý toát mồ hôi truyền lời cho tên Ấn Độ, hắn cồ lên cãi lại.
-She weares cheap clothers,how can she be rich.
Thì ra là vậy, hắn chê quần áo cô rẻ tiền không thể là người giàu được. Tên này càng nói càng quá đáng, ông Thuận lại gầm lên khó chịu.
-Vợ tao mặc thế nào chẳng được, cô ấy là người giản dị, mặc bình thường thì đã sao. Đẹp hơn tất cả đàn bà nước mày đấy thôi.
Cứ theo lời ông Phát khi nãy nói, lão Thuận gọi Vy là vợ chẳng ngại ngùng gì, Vy mới đầu không thích lắm nhưng ông ta đang bênh mình và còn khen không dứt, Thấy vậy Vy cũng chẳng cằn nhằn. Cô chỉ chú ý xem tên Ấn Độ nghe thấy thế thì trả lời sao.
Gã quản lý dịch lại không sót chữ nào có vẻ anh ta cũng không thích người này lắm. Tên Ấn Độ lúc này chịu đuối lý, hắn hững hờ buông nuột câu xong quay lưng định bước.
-So i'm sorry, but can i go now.( vậy tôi xin lỗi giờ tôi đi được chưa)
Thấy thái độ hời hợt của hắn ta, Thuận trực tiếp hét luôn không qua phiên dịch nữa.:
-No, you have to apologize sincerely before you can leave. Or else i call the police. (Không, mày phải xin lỗi đàng hoàng thì mới được đi hoặc tao sẽ gọi công an ).
Lúc này tên Ấn Độ kia cực kì khó chịu, hắn không biết cách hành xử của mình ở đất nước này có bị phạt hay không. Để cho chắc chắn hắn cũng chịu cúi đầu xin lỗi.
-I'm so sorry lady, It was all just a misunderstanding. ( xin lỗi bà, đây chỉ là sụ hiểu lầm mà thôi ).
Vy thấy thế cũng nguôi giận để hắn đi. Nhưng hứng thú của trận golf cũng tiêu tan sạch sau bữa trà chiều họ cũng lên đường đi chỗ khác.
-Trả lại thẻ này, ở đây không vui, lần sau khỏi đến.
Ông Phát vất cái thẻ VIP lên bàn vẫy nhân viên lại thanh toán. Tên quản lý thấy vậy thì cũng cuống lên mà xin lỗi, phải biết rằng với tấm thẻ ông Phát cầm ít ra ông ta cũng tiêu tiền ở đây đến hàng chục tỷ. Đắc tội khách này anh ta cũng đừng mong gì lương thưởng tháng này được nữa.
Chuyện này muốn giải quyết thì quan trọng là ở Vy,anh ta thấy cô cũng hiền lành thì nhẹ nhàng tiếp cận.
-Chị ơi, chị nói giúp em một câu cho các anh nhà nguôi giận, chứ em cũng không muốn chuyện vừa rồi xảy ra. Phí tổn lần này em miễn trừ 70%, lần sau chị đến em cũng miễn trừ tương tự cho ăn ở 2 người.
Hắn đưa cho Vy một voucher giảm giá bằng cả 2 tay. Vy thấy vậy thì cũng nhìn về lão Thuận và lão Phát, Thuận thấy vậy cũng nói luôn.
-Yên tâm ,chuyện đã qua rồi coi như xí xóa, lần sau anh nhớ để người túc trực nhiều hơn, đừng cho ai bị như vầy nữa.
Anh ta rối rít cảm ơn, đưa lại thẻ cho ông Phát rồi tự mình thanh toán.