• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Video + ảnh Vk Dâm Được Zai Đụ Sướng Rên Phê Trợn Mắt Mấy TML Cho Ý Kiến

Em là Thúy Vân

Yếu sinh lý
CÂU CHUYỆN VỀ NGƯỜI LÍNH TRIỀU TIÊN.

"Thương thay thập loại chúng sinh,

Hồn đơn phách chiếc lênh đênh quê người."

***

Vì thiếu quân, nên Putin đã xin Kim Jong-un cho mượn gần 12.000 quân để tham chiến ở chiến trường Kursk. Dường như Putin đã dùng lý do bảo vệ nước Nga để thuyết phục Kim Jong-un đồng ý. Nếu xin cử sang Ukraine chiến đấu, chắc Kim không đồng tình. Có vẻ như Kim có lập trường khá vững vàng về vấn đề này, tức là lính Triều Tiên không tham gia xâm lược, mà chỉ hỗ trợ bảo vệ nước Nga là cùng thôi.



Nhưng Kim đã nhanh chóng xót xa ân hận về quyết định của mình. Không phải bởi vì Kim tiếc sự đóng góp xương máu Triều Tiên cho "nghĩa vụ quốc tế" hay "sự nghiệp vệ quốc" của nước bạn, mà vì Kim nhận ra đồng minh của mình là một tay chơi "khốn nạn" theo đúng nghĩa của từ này.



Lính Triều Tiên rõ ràng đã bị phía Nga phân biệt đối xử có chủ đích, có lẽ còn không bằng con vật, bởi vì họ đã bị lùa lên tuyến đầu trong tuyết lạnh, và trở thành mồi nhử phương tiện bay không người lái của Ukraine, và xót xa hơn, là làm phương tiện sống để dò và làm nổ mìn của đối phương. Chỉ trong mấy tháng, số lính Triều Tiên bị loại khỏi vòng chiến đấu được cho là đã lên tới gần 4000. Sau khi thấy quân số của mình chết như rươi, mà đa số họ chưa nhìn thấy đối phương, Kim đã, trong cay đắng và căm hận, rút hết quân Triều Tiên về nước.



Trở lại với những người lính Triều Tiên. Họ trẻ, non nớt, còi cọc, không biết ngoại ngữ, nhưng tuân thủ quân luật một cách mù quáng và đáng sợ. Những người lính Ukraine kể lại, thân xác những người lính Triều Tiên không khác mấy một đứa trẻ. Dù còi cọc, mỗi người lính đều mang trên người rất nhiều vật dụng, cả những vũ khí rất nặng, và chiến đấu kiên cường. Họ chiến đấu tới viên đạn cuối cùng, nhưng luôn để dành lại một quả lựu đạn cuối cùng cho chính mình.



Trong các đoạn clip quay trên chiến trường, chúng ta đã thấy cảnh người lính Triều Tiên tự giật nổ lựu đạn và ôm nó vào người, khi không còn khả năng chiến đấu, mà quân Ukraine thì đang áp sát.



Vì thế, việc bắt sống được một người lính Triều Tiên là rất khó khăn. Ukraine muốn làm điều này để làm bằng chứng cho thế giới thấy là Triều Tiên đã thực sự tham chiến.



Cuối cùng, trong một trận chiến khốc liệt, lính Ukraine đã tiếp cận được một người lính Triều Tiên bị thương ở chân. Quân Ukraine có lẽ đã giả vờ là lính Nga, vì thế đã có thể tiếp cận người lính Triều Tiên đó. Người lính xin nước và thuốc lá, đều được cung cấp đầy đủ. Anh ấy đã gọi những người lính đang tới cứu mình là đồng đội, và cảm thấy yên ổn.



Người đội trưởng phía Ukraine đã thận trọng gỡ quả lựu đạn cuối cùng trong tư trang của người lính Triều Tiên ra. Vì nghĩ là đồng đội đang cố cứu mình, người lính Triều Tiên không phản đối.

Sau đó, nhóm Ukraine cố gắng đưa người lính này trở về chiến tuyến để làm bằng chứng. Khi nhận ra mình bị đưa về phía Ukraine chứ không phải phía Nga, và thấy có nhiều người mặc quân phục với giải băng dính màu xanh (nhằm phân biệt đó là lính Ukraine) đang chờ đợi, người lính trở nên hoảng loạn và vùng vẫy tìm kiếm quả lựu đạn. Nhưng nó không còn trên người anh nữa, nên anh tỏ ra vô cùng khiếp đảm và tuyệt vọng.



Như người lính Ukraine kể lại, vào lúc đó, máy bay không người lái từ phía Nga bất chợt xuất hiện và cố gắng tấn công nhằm tiêu diệt cả nhóm, trong đó có cả người lính Triều Tiên. Có thể họ đã phát hiện ra vụ bắt sống người lính, nên tìm mọi cách để ngăn chặn việc anh ta bị đưa về phía Ukraine.

Rất may là cuối cùng tất cả đã trở về chiến hào an toàn.



Người lính ấy khai năm nay 21 tuổi. Đã nhập ngũ được 4 năm. Ở Triều Tiên, tuổi nhập ngũ là 16, và việc đi nghĩa vụ kéo dài 8 năm. Anh ta không biết sẽ được cử đi đâu, làm nhiệm vụ gì. Tất cả đều tuân theo điều động của cấp trên. Tất cả đều không có kinh nghiệm thực chiến.



Thật xót xa cho hàng ngàn người lính trẻ Triều Tiên, không hiểu tiếng tăm, không hiểu thế trận, và không hiểu gì hết cả khi đã chết trong lạnh giá ở một nơi rất xa.



Chạnh lòng nhớ nỗi lòng đau đớn của Nguyễn Du hơn hai trăm năm trước, trong "Văn tế Thập loại chúng sinh":



"Cũng có kẻ mắc vào khoá lính,

Bỏ cửa nhà đi gánh việc quan,

Nước khe cơm ống gian nan,

Dãi dầu nghìn dặm lầm than một đời.

Buổi chiến trận mạng người như rác,

Phận đã đành đạn lạc tên rơi.

Lập loè ngọn lửa ma trơi,

Tiếng oan văng vẳng tối trời càng thương."
 
Bên trên