Chương 1: Hành trình trở về
Dũng kéo lê chiếc vali trên con đường đất đỏ dẫn về nhà, cái nắng trưa tháng bảy của thị trấn nhỏ làm áo anh ướt đẫm mồ hôi. Xe khách vừa thả anh xuống cách đây mười phút, mang theo hơi thở ngột ngạt của Hà Nội bỏ lại phía sau. Trước mặt là ngôi nhà cấp bốn quen thuộc, tường vôi loang lổ, mái ngói đỏ xỉn màu thời gian. Tiếng xoong chảo leng keng từ bếp vọng ra, mùi cơm rang dưa bò thoảng lên trong không khí.“Dũng! Con về rồi à?” Nga – mẹ anh – ngẩng lên từ góc bếp, nụ cười rạng rỡ nở trên khuôn mặt từng trải. Cô khoảng 40 tuổi, tóc buộc cao gọn gàng, mặc áo ba lỗ ôm sát lộ rõ đường cong cơ thể và chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn, phô ra đôi chân thon thả. Mồ hôi lăn dài từ cổ xuống ngực, thấm ướt áo thành từng mảng.
“Vâng, con vừa xuống xe. Mẹ khỏe không?” Dũng đáp, đặt vali xuống sân, lau mồ hôi trên trán. Anh nhìn mẹ, thoáng ngạc nhiên khi thấy cô trông trẻ trung hơn lần cuối gặp cách đây nửa năm.
“Khỏe lắm, con trai! Mày xem mẹ mày giờ cơ bắp thế này này!” Nga cười lớn, giơ tay khoe bắp tay săn chắc, rồi quay người vỗ nhẹ lên mông. “Cơ mông mẹ cũng căng lắm rồi, đi tập gym sướng thật! Hôm nay đi với mẹ không, gặp thằng Tuấn luôn thể?”
Dũng cười gượng, gật đầu: “Để con tắm cái đã, nóng quá. Tuấn giờ ra sao rồi mẹ?”
“Thằng đó làm huấn luyện viên ở phòng gym gần đây, cơ bắp cuồn cuộn, mấy con bé mê lắm! Mẹ tập với nó vui cực, mày đi mà xem!” Nga đáp, giọng đầy phấn khích, mắt ánh lên vẻ tinh nghịch. Cô bước tới vỗ vai Dũng, hương nước hoa rẻ tiền thoảng qua mũi anh.
Dũng kéo vali vào phòng, thoáng nghĩ mẹ mình vẫn giữ cái tính phóng khoáng, đôi khi hơi quá trớn từ hồi anh còn nhỏ. Nhưng anh tự nhủ đó chỉ là cách mẹ vượt qua nỗi buồn sau khi ly hôn bố anh mười năm trước.
Sau bữa trưa đơn giản với cơm rang và dưa bò, Dũng thay áo phông, theo mẹ ra phòng gym cách nhà vài con ngõ. Tiếng nhạc xập xình từ loa đập vào tai, không khí nóng hổi lẫn mùi mồ hôi và nước khử mùi. Tuấn đứng giữa đám học viên, mặc áo tank-top bó sát, cơ bắp nổi rõ từng múi dưới ánh đèn trắng. Thấy Dũng, anh bỏ tạ xuống, cười lớn: “Đệt! Thằng Dũng! Mày lên Hà Nội trắng như gái rồi, xuống đây tao tập cho mày thành đàn ông nhé!”
“Thôi, tao yếu lắm, để mẹ tao tập giùm tao là được,” Dũng đáp, vỗ vai Tuấn. Hai thằng bạn cấp 3 cười đùa như chưa từng xa cách. Tuấn vẫn vậy – cao lớn, thẳng thắn, cái kiểu đàn ông khiến người khác vừa nể vừa gần.
Nga bước tới, đặt tay lên hông, cười khanh khách: “Này Tuấn, mày thấy Nga mày tập thế nào? Cơ thể Nga giờ sexy chưa? Mấy thằng kia nhìn Nga có mê không?” Cô cúi người nâng tạ, áo ba lỗ trễ xuống lộ cả khe ngực, cố ý hay vô tình không ai rõ.
Tuấn gật gù, đáp tỉnh: “Sexy lắm cô Nga ạ! Cơ thể thế này thì mấy thằng kia mê chết, Tuấn còn mê nữa là! Hôm nay cô tập thêm mấy hiệp nữa không, hướng dẫn tận tình!”
“Thằng này nói ngọt, Nga thích!” Nga cười lớn, đứng thẳng dậy vỗ mông mình thêm cái nữa. “Mày xem cơ mông Nga đi, chưa căng lắm đâu, tối nay qua nhà dạy Nga thêm nhé. Nga muốn cơ bụng săn như mày!”
Dũng đứng cạnh, hơi ngượng khi nghe mẹ và Tuấn nói chuyện thoải mái quá đà. “Mẹ với Tuấn thân nhau thế từ bao giờ vậy?” anh hỏi, nửa đùa nửa thật, cố giữ giọng tự nhiên.
“Thì từ hồi mày đi học đại học, mẹ buồn quá nên qua đây tập cho khuây khỏa. Thằng Tuấn nó tốt, nhiệt tình, mẹ thích chơi với nó!” Nga đáp, nháy mắt với Tuấn. “Phải không Tuấn?”
“Đúng rồi cô! Dũng nó ở đây, Tuấn dạy nó thành lực sĩ luôn, khỏi thua ai!” Tuấn cười lớn, vỗ vai Dũng cái nữa.
Dũng gật đầu, không nói gì thêm, nhưng ánh mắt mẹ nhìn Tuấn làm anh thoáng khó chịu. Anh tự nhủ chỉ tại mình nghĩ nhiều, mẹ vốn dĩ thích đùa, còn Tuấn là bạn thân, chẳng có gì đâu.
Buổi tối, cả ba ngồi ăn cơm quanh chiếc bàn gỗ cũ trong nhà. Nga mặc áo ngủ mỏng tang, vải lụa trơn bóng ôm sát cơ thể, cố ý để trễ một bên vai để lộ da thịt trắng ngần. Cô gắp miếng thịt bỏ vào bát Tuấn, cười: “Này Tuấn, mày thấy Nga mày sexy hơn hồi xưa không? Hồi đó mấy thằng mê Nga chết, giờ chắc cũng thế nhỉ?”
Tuấn nhai cơm, nhìn Nga từ đầu đến chân, cười toe: “Sexy hơn nhiều cô ạ! Hồi xưa chắc mấy ông xếp hàng dài, giờ còn ngon hơn, Tuấn nhìn mà mê đây này!”
“Thằng này miệng ngọt thật, Nga mê mày rồi đấy!” Nga cười lớn, với tay vuốt tóc Tuấn, rồi quay sang Dũng. “Con trai mẹ thấy mẹ thế nào? Có sexy như thằng Tuấn nói không?”
Dũng đỏ mặt, gắp miếng dưa bỏ vào bát: “Mẹ đẹp là được rồi, con không ý kiến.” Anh cố giữ giọng bình thường, nhưng lời mẹ làm tim anh đập nhanh hơn bình thường.
“Thằng con mẹ nhát thế! Phải như thằng Tuấn này, khen mẹ nhiệt tình mới được!” Nga cười, liếc Tuấn đầy ẩn ý. “Tối nay mày qua đây dạy Nga tập thêm nhé, Nga muốn cơ mông căng hơn nữa. Ở nhà thoải mái hơn, phải không Dũng?”
“Vâng, mẹ với Tuấn cứ tập, con canh giờ cho,” Dũng đáp, cúi mặt xuống bát cơm. Anh không muốn nhìn vào mắt mẹ lúc này, sợ bắt gặp điều gì đó kỳ lạ.
“Thằng con mẹ ngoan thật! Canh giờ cho mẹ với Tuấn là nhất đấy!” Nga cười lớn, vỗ tay lên bàn. Tuấn gật đầu, nháy mắt với Nga: “Cô cứ yên tâm, tôi qua dạy cô hết mình!”
Khuya, Dũng nằm trên giường, tiếng mẹ cười nói với Tuấn ngoài sân vang vọng qua cửa sổ. Anh ngồi dậy, ghé mắt nhìn. Nga mặc áo ngủ, đang tập plank trên chiếc chiếu cũ, mồ hôi chảy xuống lưng. Tuấn đứng sau, tay đặt lên hông cô, miệng cười: “Cô giữ chắc nhé, đừng để ngã, Tuấn đỡ không kịp là chết!”
“Này, mày đỡ chắc cho Nga, đừng để Nga ngã mà mày không ôm được là Nga phạt đấy!” Nga đáp, giọng cười ran, cố ý đẩy mông lên cao hơn.
“Ôm được hết cô ạ! Cô plank thế này, Tuấn đứng sau ngắm là đủ sướng rồi!” Tuấn cười lớn, tay giữ chặt hông Nga.
Dũng quay lại giường, lòng bứt rứt. Tiếng mẹ rên lên khi plank làm anh khó chịu, nhưng đồng thời có gì đó lạ lùng thúc đẩy anh muốn nghe tiếp. “Chỉ là mẹ đùa thôi,” anh tự nhủ, kéo chăn lên che đầu. Nhưng hình ảnh Nga – người phụ nữ từng trải, xinh đẹp, đầy sức hút – và Tuấn – thằng bạn thân đầy nam tính – cứ lởn vởn trong đầu anh, không chịu tan.