Ngưỡng Thiên
Thượng Thư
Ngai vương như cõi phù vân,
Lênh đênh sóng nước, trăm lần nổi trôi
Luôn mong phú quý một đời,
Vinh quang ta níu, mặc lời oán than
Khi xưa vướng cảnh cơ hàn,
Nên luôn ám ảnh, tâm can lu mờ
Trời thương ban phúc thiên cơ,
Đạp lên tất cả, cầm cờ phất lên
Tâm ta ma đạo, chẳng bền
Muôn dân thêm khổ, rỉ rên khắp trời
Giờ sao để khắp nơi nơi,
Thiên hạ yên ấm, đời đời nhớ ta
Chữ "danh" nào phải dễ mà,
Chữ "tâm" lạc lối, hoá ra xa vời.
Lênh đênh sóng nước, trăm lần nổi trôi
Luôn mong phú quý một đời,
Vinh quang ta níu, mặc lời oán than
Khi xưa vướng cảnh cơ hàn,
Nên luôn ám ảnh, tâm can lu mờ
Trời thương ban phúc thiên cơ,
Đạp lên tất cả, cầm cờ phất lên
Tâm ta ma đạo, chẳng bền
Muôn dân thêm khổ, rỉ rên khắp trời
Giờ sao để khắp nơi nơi,
Thiên hạ yên ấm, đời đời nhớ ta
Chữ "danh" nào phải dễ mà,
Chữ "tâm" lạc lối, hoá ra xa vời.