• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Làm thơ trong mơ

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Ngai vương như cõi phù vân,
Lênh đênh sóng nước, trăm lần nổi trôi
Luôn mong phú quý một đời,
Vinh quang ta níu, mặc lời oán than
Khi xưa vướng cảnh cơ hàn,
Nên luôn ám ảnh, tâm can lu mờ
Trời thương ban phúc thiên cơ,
Đạp lên tất cả, cầm cờ phất lên
Tâm ta ma đạo, chẳng bền
Muôn dân thêm khổ, rỉ rên khắp trời
Giờ sao để khắp nơi nơi,
Thiên hạ yên ấm, đời đời nhớ ta
Chữ "danh" nào phải dễ mà,
Chữ "tâm" lạc lối, hoá ra xa vời.​
 

Đính kèm

  • IMG_20250111_234602.jpg
    IMG_20250111_234602.jpg
    556.1 KB · Xem: 4
Ngai vương như cõi phù vân,
Lênh đênh sóng nước, trăm lần nổi trôi
Luôn mong phú quý một đời,
Vinh quang ta níu, mặc lời oán than
Khi xưa vướng cảnh cơ hàn,
Nên luôn ám ảnh, tâm can lu mờ
Trời thương ban phúc thiên cơ,
Đạp lên tất cả, cầm cờ phất lên
Tâm ta ma đạo, chẳng bền
Muôn dân thêm khổ, rỉ rên khắp trời
Giờ sao để khắp nơi nơi,
Thiên hạ yên ấm, đời đời nhớ ta
Chữ "danh" nào phải dễ mà,
Chữ "tâm" lạc lối, hoá ra xa vời.​
Mày là thằng nào
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Chủ thớt

Chân long nay phải từ quan,
Ẩn long cướp ghế, làm càn khắp nơi
Tự xưng Thiên tử rạch trời,
Mưu sâu kế hiểm, giăng lời dối gian
Làm cho một chốn tiêu tàn,
Giang sơn một cõi, cơ hàn khổ đau
Trắng đen nay bị tráo màu,
Nhân tà xảo ngữ, che đầu thánh nhân
Trong đêm uống rượu tần ngần,
Suy suy nghĩ nghĩ: gian thần dẹp sao?​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Chủ thớt
Đêm say bên chén rượu nồng,
Đắm trong tâm cảnh, mênh mông tháng ngày
Hoa kia theo gió nhẹ bay,
Đưa vào phòng ấm, giãi bày tâm tư
Men cay, thêm giọt sầu dư
Lòng dâng nỗi nhớ, kể từ khi xưa
Ta sai, ta dại làm bừa
Làm cho hoa nát, hương thưa nhạt dần
Gió đêm thoảng chút bâng khuâng,
Ta say ta lại, thêm lần xót hoa
Công danh lợi lộc nhạt nhoà,
Ta không cần nữa, cần hoa đào về.
{cheers}
 
Bên trên